thơ

Bài thơ 1: Thầy 
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ... 
Bài 3:
    Nhân ngày Nhà giáo Việt nam
Chúc Thầy Cô Khỏe vững vàng Nghiệp cao
    Công Thầy Cô kể xiết bao
Gom từng câu chữ xây vào ước mơ
    Dìu từng non nớt bé thơ
Tấm lòng quảng đại vô bờ kể đâu
    Công lênh trời biển in sâu
Nói sao cho hết những câu ân tình
    Chúng em những lớp học sinh

Bó Hoa đẹp nhất tim mình Kính dâng! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét